Lợn được người nuôi, chẳng có việc gì ngoài ăn rồi ngủ. Nhưng thỉnh thoảng nó lại không chịu như vậy, mà luôn chà mũi vào vách, gặm tường. Chẳng biết nó muốn tìm cái gì, bởi chà vào vách chỉ tổ đau mũi mà gặm tường thì đau răng. Không lẽ lợn “ngu” như vậy thật?
Tất nhiên là lợn không ngốc nghếch như vậy. Tổ tiên của nó sống ở nơi hoang dã, thường phải dùng mũi ủi đất kiếm ăn. Bởi vậy, mũi lợn rất cứng và răng lợn rất sắc. Nay bị người thuần hóa từ lâu nhưng nó vẫn chưa bỏ thói quen ủi xưa kia. Vì thế, những lúc nhàn rỗi, chợt nghe thấy “tiếng gọi nơi hoang dã”, nó lại chà mũi vào tường cho đỡ nhớ.
Ngày xưa đi kiếm ăn, lợn thường ăn cả rễ cây và củ dính đất sét. Trong đất sét có nhiều chất khoáng như phốtpho, canxi, côban, sắt, đồng mà cơ thể nó rất cần. Sau này được người nuôi, tuy không thiếu thốn gì, nhưng thỉnh thoảng chà vào tường vách thấy miếng đất nào “ngon” là theo thói quen cũ, lợn “xơi” luôn.
cong ty xkld dai loan, di dai loan het bao nhieu tien , thu tuc di xkld dai loan , xkld dai loan
Các thông tin quan trọng bạn cần xem
Đơn hàng xuất khẩu lao động Đài loan theo địa điểm Đơn hàng xuất khẩu lao động Đài loan theo ngành nghề Chi phí đi xuất khẩu lao động đài loan Thủ tục đi xuất khẩu lao động Đài Loan